ĐỌC TRUYỆN SỞ KIỀU TRUYỆN PHẦN 2 CHAP 4

* Nghiêm cấm sao dưới mọi hình thức! Nếu admin phát hiện reup, fic sẽ bị dừng vô thời hạn.---------------------------Xuân qua, hạ tới vô tình cuốn phăng cái giá buốt của mùa đông phương Bắc.

Bạn đang xem: Đọc truyện sở kiều truyện phần 2 chap 4

Cái ảm đạm lãnh lẽo qua đi trả lại mang đến nơi đây sự sống, sự bình yên vào tâm hồn và cả tình người mà bấy lây nay phải chăng người ta đã quên mất. Chlặng chóc lũ lượt trở về từ phương Nam, cây cối xanh mướt, tiếng chyên ổn vang vọng, cảm giác tươi mới và sự cố kỉnh domain authority đổi thịt ấy có thể xoa dịu tâm hồn bất kỳ ai.Căn nhà nhỏ nằm sâu bên sườn núi. Hướng vào bên trong người ta cảm thấy bình yên vô tận, hướng ra quang quẻ cảnh trước mặt lại thấy thiên hạ bát ngát. Đâu vào tiếng gióng đưa đẩy đụng nhẹ khiến tiếng chuông len lỏi qua những kẽ lá. Nửa năm qua, Sở Kiều cùng Mặc nhi và những người còn sót lại của Tú Lệ quân đóng ngay lập tức dưới núi Tú Lệ. Không còn ai là đại nhân, cũng không còn ai là tướng sĩ, cái mà tất cả bọn họ cần đều chỉ là một gia đình. Không can dự đến âm mưu, đến giao tranh các nước, bọn họ chỉ còn là những người bình thường, muốn sống một cuộc đời bình thường như bao người khác.Không biết ai đã dạy mang đến Mặc nhi công phu trèo cây mà từ sáng thằng bé cố sức chèo lên một cây cao trơn tuột dựng đứng, nhưng cứ lên được một hai thước lại bị tuột trở lại. Làm đi làm lại đã vài chục lần vẫn thất bại, chỉ vì muốn lấy được thứ đang treo trên càng cây.Biết mình có cỗ nữa cũng không thể làm được gì, thằng bé phụng phịu thả tay, rơi tuột xuống đất, đưa hai bàn tay xoa bụp vài cái vào mông, đến trước Sở Kiều cảy nhảy:"Tỷ tỷ, tỷ không đến đệ mượn Phá Nguyệt kiếm thì thôi, sao phải treo nó lên ngọn cây cao vút như vậy?""Không phải ta nói đến đệ mượn Tàn Hồng Kiếm của ta xuất xắc sao?"Sở Kiều vừa bận làm cơm, vừa trả lời thằng bé. Hạ Tiêu và những người khác cười nắc nẻ, thấy thằng bé tội nghiệp nhưng lại chẳng dám giúp nó một tay."Nhưng nó là kiếm của nữ nhi mà. Đệ là phái mạnh đầu đội trời chân đạp đất giống phụ thân, phải dùng Phá Nguyệt mới được""Trước đây Vũ Văn Nguyệt dùng Tàn Hồng Kiếm của tỷ cũng đâu có ý kiến gì.

Xem thêm: Hướng Dẫn Tải Phần Mềm Office 2003 Full Thành Công 1000%, Download Microsoft Office 2003 Full

Sau này đệ có được công phu như phụ thân đệ, tỷ sẽ giao Phá Nguyệt mang lại đệ""Nói đi nói lại, vẫn là không đến mượn"Mấy người cố nhau dỗ dành thằng bé, riêng mình Hạ Tiêu chú ý đến sắc mặt của Sở Kiều. Đã rất lâu rồi, Sở Kiều mới tự mình nhắc đến tên Vũ Văn Nguyệt mà không ưu sầu. Chẳng vậy mà sau trận chiến ở hồ băng lần đó, Phá Nguyệt kiếm ngoài Sở Kiều thì tuyệt nhiên không ai có thể chạm vào. Mọi tin tức được truyền tới từ Thanh khô Sơn viện, từ Đại Lương, từ Yến Bắc ... nàng đều đón nhận hờ hững, không mảy may xung động, duy chỉ có một lần. Tin tức truyền đến rằng Tkhô hanh Sơn viện không tìm được xác Vũ Văn Nguyệt, nên Vũ Văn Chước tổ chức một đám tang đến cháu trai của mình với một quan tiền tài trống không. Cũng không biết làm thế nào tin tức Vũ Văn Nguyệt vì cứu Sở Kiều mà táng mạng dưới làn tên Yến Bắc lan đến tận Trường An, đến tai Ngụy đế. Nguyên Triệt có cầu xin thế nào cũng không được. Vũ Văn Nguyệt chết không danh phận với Đại Ngụy, mà Tkhô nóng Sơn Viện cũng vĩnh viễn mất đi vị thế đối với triều đình. Chỉ có duy nhất lần đó, Sở Kiều không kìm chế nổi bản thân đã khóc ngay trước mặt bọn họ. Và cũng kể từ đó về sau, Hạ Tiêu cũng hạn chế nhắc đến Vũ Văn Nguyệt. Không ngờ, hôm ni nàng lại tự mình nhắc đến người đó.